Đặt tô salad xuống bàn. Màu xanh của xà lách, màu đỏ của cà chua, màu tím của bắp cải, điểm xuyết những hạt mầm trắng nõn… Tất cả đang hiện hữu ngay đây, rực rỡ và tươi mới. Ta có thể cảm nhận một sự bình yên nhẹ nhàng, như đang chiêm nghiệm một bức tranh sống động.
Hít một hơi thật sâu. Mùi hương thanh mát của rau củ, chút nồng của hành tây, thoảng hương bơ béo ngậy… Mùi hương này, giây phút này, sẽ không bao giờ lặp lại. Nó đến và đi, như mọi điều trong cuộc sống.
Nhẹ nhàng gắp một miếng. Cà chua mọng nước trong miệng, giòn tan của bắp cải, mềm mại của quả bơ… Mỗi hương vị, mỗi cảm giác trên đầu lưỡi đều thật rõ ràng. Ta cảm nhận sự tươi mới, sự sống động mà thiên nhiên ban tặng. Và rồi, vị ngọt, vị chua, vị béo ấy cũng sẽ tan biến, nhường chỗ cho vị khác, cho khoảnh khắc khác.
Từng thành phần trong tô salad này, từ hạt mầm bé nhỏ đến miếng cà chua lớn, đều đang chuyển động không ngừng, dù ta không nhìn thấy bằng mắt thường. Chúng sinh ra, lớn lên, tươi tốt, rồi sẽ dần héo úa, tàn phai. Cuộc đời ta cũng vậy, mỗi hơi thở là một bước đi trong dòng chảy vô thường.
Hãy thật trọn vẹn trong mọi việc. Không nghĩ về quá khứ đã qua, không lo lắng về tương lai chưa tới. Chỉ có khoảnh khắc hiện tại này, ta đang thưởng thức món quà của sự sống, đang ôm lấy vẻ đẹp của sự thay đổi.
Vì ngày mai, ai biết chuyện gì sẽ xảy ra? Ta có thể sẽ không còn ở đây, hay không còn cảm nhận được hương vị này nữa. Vậy nên, hãy trân quý từng giây phút, từng cọng rau, từng giọt nước sốt.
Vô thường không đáng sợ, nó là quy luật tự nhiên…
Cảm ơn tô salad, cảm ơn cuộc đời đã cho ta những khoảnh khắc quý giá này. Hãy ăn thật chậm, thật ý thức, và cảm nhận sự bình an trong dòng chảy của vô thường.